thay mn hnh iphone 5s

vải địa kỹ thuật

but banner

Chủ đề tháng 12: Thực vật

Chú đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.

-Ai đó?
-Cô đây.
Thì ra cô Mưa Xuân, đem nước đến cho Đỗ con được tắm mát, chú lại ngủ khì. Có tiếng sáo vi vu trên mặt đất làm chú tỉnh giấc. Chú khẽ cựa mình hỏi:
- Ai đó?
Tiếng thì thầm trả lời chú: “Chị đây mà, chị là Gió Xuân đây. Dậy đi em, mùa xuân đẹp lắm”. Đỗ con lại cựa mình. Chú thấy mình lớn phổng lên làm nức cả chiếc áo ngoài.

Chị Gió Xuân bay đi. Có những tia nắng ấm ấp khẽ lay chú Đỗ con. Đỗ con hỏi:
- Ai đó?
Một giọng nói ồm ồm, âm ấm vang lên:
- Bác đây ! Bác là Mặt trời đây, cháu dậy đi thôi, sáng lắm rồi. Các cậu học trò cắp sách tới trường rồi đấy.
Đỗ con rụt rè nói:
- Nhưng mà trên đấy lạnh lắm.
Bác Mặt trời khuyên:
- Cháu cứ vùng dậy đi nào. Bác sẽ sưởi ấm cho cháu, cựa mạnh vào.
Đỗ con vươn vai một cái thật mạnh. Chú trồi lên khỏi mặt đất. Mặt đất sáng bừng ánh nắng xuân. Đỗ con xoè hai cánh tay nhỏ xíu hướng về phía mặt trời ấm áp.

Sự tích hoa Mào Gà

Ngày xưa, chú gà nào cũng có một cái mào đỏ rất đẹp như mào các chú gà trống bây giờ. Một buổi sớm, gà Mơ soi mình trong vũng nước và sung sướng thấy cái mào rực rỡ nằm trên đỉnh đầu của mình như một chùm hoa đỏ rực. Gà Mơ khoan khoái đập cánh và hát bài hát quen thuộc của họ nhà gà: “Cục ta cục tác, mào ta đã mọc, cục ta cục tác, mào ta đã mọc”.
Mọi vật quay qua nhìn gà Mơ và cùng xuýt xoa: “Chiếc mào mới xinh xắn làm sao, trông Gà Mơ thật đáng yêu”. Gà Mơ đi tung tăng khắp nơi kiếm mồi. Nó đến bên bể nước và nghe có tiếng khóc ti tỉ. Nó dừng lại nghiêng đầu, chớp chớp đôi mắt và lắng tai nghe. Thì ra, đó là một cây màu đỏ tía đang tấm tức khóc một mình. Gà Mơ đang vui sướng, thấy bạn buồn, Mơ bỗng bối rối. Nó vội vàng chạy đến khẽ hỏi:
- Bạn sao thế?
Cây rơi hạt nước mắt trong suốt như hạt sương xuống gốc và sụt sịt bảo:
- Các cây quanh đây, cây nào cũng có hoa mà chỉ mỗi mình tôi là không có hoa.
Chưa nói dứt câu, cây lại bật khóc, nước mắt cứ rơi xuống thánh thót. Gà Mơ an ủi bao nhiêu cũng không làm cây nín. Gà Mơ nghĩ một lúc rồi quyết định:
- Tôi cho bạn bông hoa đỏ trên đầu tôi nhé.
Cây sung sướng vẫy là rối rít:
- Thế bạn cho tôi thật nhé! Cám ơn bạn!
Sáng hôm sau, mọi người ngạc nhiên khi thấy chiếc mào đẹp đẽ của gà Mơ biến đâu mất. Còn cái cây bên bể nước thì lại nở một chùm hoa rực rỡ y hệt chiếc mào của Gà Mơ.
Cây hoa sung sướng vươn mình đón ánh mặt trời nhuộm cho bông hoa thêm đỏ thắm. Cây khe khẽ kể cho mọi người nghe câu chuyện về lòng tốt của Gà Mơ. Thế là mọi người gọi cây đó là cây hoa mào gà.
Trên đầu Gà Mơ bây giờ cũng nhú lên một chiếc mào mới nho nhỏ, xinh xinh rồi đấy.

Chủ đề tháng 11: Nghề nghiệp

Sự tích trái dưa hấu


Ngày xưa, Vua Hùng Vương thứ 18 có nuôi một đứa trẻ thông minh khôi ngô, đặt tên là Mai Yển, hiệu là An Tiêm. 

Lớn lên, vua cưới vợ cho An Tiêm, và tin dùng ở triều đình. Cậy nhờ ơn Vua cha, nhưng An Tiêm lại kiêu căng cho rằng tự sức mình tài giỏi mới gây dựng được sự nghiệp, chứ chẳng nhờ ai. Lời nói này đến tai vua, vua cho An Tiêm là kẻ kiêu bạc vô ơn, bèn đày An Tiêm cùng vợ con ra một hòn đảo xa, ở ngoài biển Nga Sơn (Thanh Hoá, Bắc Việt). 

Người vợ là nàng Ba lo sợ sẽ phải chết ở ngoài cù lao cô quạnh, nhưng An Tiêm thì bình thản nói: "Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo". 

Hai vợ chồng An Tiêm cùng đứa con đã sống hiu quạnh ở một bãi cát, trên hoang đảo. Họ ra sức khai khẩn, trồng trọt để kiếm sống. Một ngày kia, vào mùa hạ, có một con chim lạ từ phương tây bay đến đậu trên một gò cát. Chim nhả mấy hạt gì xuống đất. Được ít lâu, thì hạt nẩy mầm, mọc dây lá cây lan rộng. 

Cây nở hoa, kết thành trái to. Rất nhiều trái vỏ xanh, ruột đỏ. An Tiêm bảo vợ: "Giống cây này tự nhiên không trồng mà có tức là vật của Trời nuôi ta đó". Rồi An Tiêm hái nếm thử, thấy vỏ xanh, ruột đỏ, hột đen, mùi vị thơm và ngon ngọt, mát dịu. An Tiêm bèn lấy hột gieo trồng khắp nơi, sau đó mọc lan ra rất nhiều.

Một ngày kia, có một chiếc tàu bị bão dạt vào cù lao. Mọi người lên bãi cát, thấy có nhiều quả lạ, ngon. Họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn đi là có một giống dưa rất ngon ở trên đảo. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng và thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu.

Vì chim đã mang hột dưa đến từ phương Tây, nên An Tiêm đặt tên cho thứ trái cây này là Tây Qua. Người Tàu ăn thấy ngon, khen là "hẩu", nên về sau người ta gọi trại đi là Dưa Hấu. 

Ít lâu sau, vua sai người ra cù lao ngoài biển Nga Sơn dò xét xem gia đình An Tiêm ra làm sao, sống hay chết. Sứ thần về kể lại cảnh sống sung túc và nhàn nhã của vợ chồng An Tiêm, nhà vua ngẫm nghĩ thấy thầm phục đứa con nuôi, bèn cho triệu An Tiêm về phục lại chức vị cũ trong triều đình. 

An Tiêm đem về dâng cho vua giống dưa hấu mà mình may mắn có được. Rồi phân phát hột dưa cho dân chúng trồng ở những chỗ đất cát, làm giàu thêm cho xứ Việt một thứ trái cây danh tiếng. Hòn đảo mà An Tiêm ở, được gọi là Châu An Tiêm.

Xe lu và xe ca


Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút. Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu.
-    Xe lu ơi ! Cậu đi chậm như rùa ấy ! Hãy xem tớ đây này !
Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.
Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đổ lại. Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần. Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng. Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.

Bác sĩ Chim

Những con chim nhỏ quyết định mở một bệnh viện chữa bện từ thiện cho các con vật. Các bác sĩ chim mặc áo đồng phục trắng và chờ bệnh nhân đến. Cô Chim Chào Mào được giao nhiệm vụ tiếp bệnh nhân. 

Sáng sớm, bệnh nhân Trâu đến phòng khám và kể bệnh:

- Da tôi bị ngứa kinh khủng và xin được điều trị.

Chim Chào Mào gửi Trâu đến phòng chữa trị da liễu gặp bác sĩ Cò. Trau nói với bác sĩ Cò:

- Tôi có rất nhiều bọ trên người, chúng cắn tôi làm tôi rất ngứa và khó chịu.

Bắc sĩ Cò nhảy lên lưng Trâu tìm những con ruồi đốt Trâu. Cò mổ hết ruồi cho Trâu và căn dặn:

- Bác nên thường xuyên xuống sông tắm, rồi phủ bùn lên người. Bằng cách này bác sẽ tránh được ruồi cắn.

Trâu khỏi ngứa, cảm ơn bác sĩ Cò và ra về trong tâm tạng thật thoải mái.

Bệnh nhân tiếp theo là chú Tê Giác. Chim Chào mào gửi Tê Giác đến bác sĩ Chim Bắt Ve. Tê Giác kể bệnh tình của mình:

- Tôi to lớn, có sức mạnh nhưng lại không chống được những con sâu bọ nhỏ bé khó chịu này.

Chim Bắt Ve khám cho Tê Giác thấy có nhiều nếp nhăn gấp trên da, nên bị các con bọ chui vào cắn. Chim Bắt Ve nhảy lên lưng Tê Giác bắt hết bọ, cảm giác đau và ngứa của Tê Giác biến mất. Bắt Ve nói với Tê Giác:

- Bất kể lúc nào bọ quấy rối bạn, bạn hãy đến tìm tôi. bạn hãy luôn tắm rửa sạch sẽ nhé!

Tê Giác cảm ơn và ra về trong niềm vui sướng.

Sau đó, Cá Sấu đến phòng khám với chứng đau răng. Cá Sấu kể bệnh với Chim Sáo:

- Răng tôi mọc không đều, có lẽ cái răng nào đó bị sâu vì tôi không đánh răng.

Cá Sấu há miệng. Sáo nhảy vào quan sát kĩ. Cô thấy các kẽ răng còn thức ăn giắt vào chưa được vệ sinh nên bị những con sâu nhỏ đang gặm nhấm. Chim Sáo làm sạch răng miệng Cá Sấu bằng cách nhặt hết sâu bọ và thịt thừa. Cá Sấu nói:

- Bạn là bác sĩ tuyệt vời. Cảm ơn bạn rất nhiều!

Sáo mỉm cười nói:

- Bạn phải luôn giữ vệ sinh răng miệng sạch sẽ, nếu không bạn sẽ luôn phải gặp tôi đấy!

Trâu, Tê Giác, Cá Sấu khỏi bện sau khi ở bệnh viện về. Từ đó, bệnh viện bác sĩ Chim trở nên nổi tiến.

Bác nông dân

    Từ sáng sớm, trên cánh đồng lúa chín vàng, các bác nông dân thoăn thoắt đưa liềm xén ngang từng khóm lúa.Mặt trời càng lên cao, mọi người càng gặt nhanh tay, mồ hôi nhỏ giọt và ướt đầm lưng áo. Nhìn những lượm lúa mẩy vàng óng các bác nông dân rất vui vì đã bỏ công chăm sóc để có một vụ mùa bội thu.

Bác đưa thư

Mai rất yêu mến bác đưa thư. Mỗi khi nghe thấy tiếng chuông xe đạp. Mai biết ngay bác đưa thư sắp đến. Bác đưa cho Mai phong thư của bố. Mai sung sướng cảm ơn bác. Nhờ sự tận tình của bác đưa thư, mọi người và Mai biết được tin tức của những người thân ở xa.

Chủ đề tháng 10: Bản thân

Chiếc áo mới

Mèo con vừa mua được một chiếc áo mới nhưng chú không dám mặc. Mèo con nhờ sóc mặc thử, nhưng người sóc thì nhỏ mà áo thì to.
Mèo nhờ voi mặc thử, nhưng người voi thì to còn áo thì nhỏ. Bác gấu bảo mèo con: cháu cứ mặc vào đi mọi người sẽ ngắm giúp cháu
Mèo con mặc thử áo mới, chiếc áo rất vừa. Mọi người đều khen: áo đẹp quá!!!

Gấu con sâu răng

Trong rừng có một chú Gấu con rất thích của ngọt. Mật ong, bánh gatô, các loại kẹo, chú ăn bao nhiêu cũng chẳng chán. Gấu con nhai kẹo suốt ngày. Nhiều hôm đi ngủ rồi mồm vẫn còn ngậm kẹo. 
Một hôm, răng Gấu con đau nhức. Nó ôm mặt khóc tu tu. Bao nhiêu bánh kẹo thơm ngon nhưng vì đau răng nên chẳng nhấm nháp được tì nào. Ở lớp học, cô giáo Sơn Dương luôn căn dặn học sinh:
- Sau khi ăn phải đánh răng, nhất là sau khi ăn đồ ăn ngọt!
Nhưng Gấu co chẳng chịu nghe lời. Nó bảo:
- Đánh răng trôi mất vị ngọt thì tiếc lắm!
Mẹ đưa Gấu con đến bệnh viện, bác sĩ Voi nói ngay:
- Răng cháu bị sâu hết cả rồi!
Gấu con ngạc nhiên nói:
- Cháu có ăn sâu bọ bao gời đâu mà sâu lại cắn vào răng cháu?
Bác sĩ Voi cười phá lên giải thích:
- Cậu bé ngốc ơi! Đó là do thức ăn, nhất là các loại bánh kẹo bám vào răng, không được đánh rửa sạch, lâu ngày sẽ biến thành “sâu” đục thủng chân răng, làm răng đau nhức và có thể bị gãy hoặc lung lay. Chắc chắn ăn nhiều đồ ngọt xong, cháu không chịu đánh răng chứ gì?
Gấu con cuối đầu khẽ vâng.
Bác sĩ Voi ân cần chữa răng cho Gấu con và dặn:
- Từ nay về sau, cháu phải đánh răng buổi sớm khi mới ngủ dậy, sau các bữa ăn, và trước khi đi ngủ. Có thế mới giữ được những chiếc răng còn lại.
Gấu con sung sướng đáp:
- Vậng ạ!

                                                     (Phan Lan Anh – Lương Bình)

Chủ đề tháng 11: Gia đình

Hai anh em gà con


Hai chú Gà con tìm được một mẩu bánh mì. Chúng thích thú vô cùng và bắt đầu dùng cái mỏ xinh mổ vào miếng mồi ngon. Một chú Vịt con chơi gần đấy nhìn thấy và chạy lại, xin Gà con cùng được ăn.
-    Nào cùng ăn với chúng tớ đi! Gà lông vàng mời bạn.
-    Anh còn muốn gọi ai nữa đây? Gà lông đen gắt: Mẩu bánh mì này cho chúng ta cũng không đủ nữa là còn gọi thêm nó.
-    Đủ thôi! Gà lông vàng an ủi em.
Thể là cả hai chú Gà và chú Vịt chia nhau ăn hết mẩu bánh mì. Ăn xong hai chú Gà con vẫy đôi cánh tí xíu của mình chạy về chỗ mẹ.
-    Mẹ ơi! Gà lông đen thét tướng lên. Vịt con vừa ăn bánh mì với chúng con. Mẹ hãy nói đi, con chia cho Vịt ăn cùng có được không?
-    Thế là rất đúgn con ạ!
-    Con cho Vịt ăn mới ngon lành làm sao! Gà lông đen vẫn liến thoắng khoe khoang.
-    Có gì đáng nói đâu, Gà lông vàng ngắt lời em, chúng ta đã cùng ăn sáng thế thôi mà.
Gà mẹ nhìn các con và nói:
-    Nhường cho bạn là điều tốt. Nhưng ai không khoe điều đó còn tốt hơn.

Thỏ con không vâng lời

Một hôm Thỏ mẹ dặn Thỏ con:
- Thỏ con của mẹ! Con ở nhà, chớ đi chơi xa, con nhé.
- Vâng ạ! Con ở nhà, con không đi chơi xa.

Nhưng bươm bướm bay đến. Bươm bướm gọi:
- Thỏ con ơi, ra vườn kia chơi đi! Ở đấy có cỏ này, có hoa này, thích lắm.

Thỏ con liền chạy theo bươm bướm. Thỏ con đi chơi mãi... chơi mãi... xa... thật xa...
Thế rồi Thỏ con quên cả lối về nhà. Thỏ con khóc hu hu và gọi:
- Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Bác Gấu đi qua, thấy Thỏ con khóc. Bác dắt Thỏ về nhà. Thỏ mẹ chạy ra ôm Thỏ con. Thỏ con nói với mẹ:
- Mẹ! Mẹ dặn con ở nhà, con lại đi chơi xa, con xin lỗi mẹ.    

                                                                                     (Sưu tầm)

Thỏ con thông minh

    Trong khu rừng nọ có một chú Thỏ con thông minh sống cùng mẹ. Ngày ngày, Thỏ con thường tung tăng chạy ra bờ sông uống nước. Trước khi đi, bao giờ Thỏ mẹ cũng nhắc:
- Con phải cẩn thận nhé vì Cáo và Chó Sói cũng hay ra sông dạo chơi lắm đấy!
    Thể rồi một ngày nọ, sau khi khom lưng uống một hơi no bụng, Thỏ con ngẩng lên nhìn thì đã thấy Cáo đang tiến lại gần mình với vẻ mặt rất thân thiện:
- Chào Thỏ con, lên lưng anh cõng vào rừng hái nấm và hoa nào!
    Thỏ con chần chừ nhìn Cáo. Chợt nhớ lời mẹ dặn, Thỏ con hồ hởi, tươi cười nói:
- Em thích lắm nhưng anh Cáo ơi, chờ em về nhà lấy nón đội che nắng đã nhé!
    Nói rồi Thỏ con nhanh nhẹn chạy ào về nhà. Sà vào lòng mẹ, Thỏ con kể lại câu chuyện gặp Cáo và cách nó dụ khị con Cáo gian ác để chạy về với mẹ. Thỏ mẹ ôm Thỏ con vào lòng, khen con thông minh và nhanh trí.
    Ngoài bờ sông, con Cáo gian ác và ngờ nghệch cứ đứng chờ mãi, chờ mãi mà không thấy Thỏ con trở lại. Cuối cùng, khi ông mặt trời đã đi ngủ, nó không thể chờ được nữa nên đành ôm cái bụng đói meo lủi về rừng.

                                                       (Thái Hà phỏng theo truyện “Thỏ con lém lỉnh” của Thanh Hương)

Chủ đề tháng 10: Mùa thu

Sinh nhật của Thỏ con

Hôm nay là sinh nhật của thỏ con. Thỏ con vui lắm.
Thỏ con gặp gà con. Thỏ con mời: Bạn gà con ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé!
Gà con: chiếp … chiếp… tôi sẽ đến.
Thỏ con gặp chó đốm, thỏ con mời: Bạn chó đốm ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé!
Chó đốm: gâu … gâu… tôi sẽ đến
Thỏ con gặp Vịt con. Thỏ con mời: Bạn vịt con ơi, hôm nay là sinh nhật của tôi đấy, bạn tới dự nhé!
Vịt con: vít … vít… tôi sẽ đến
Tối hôm đó Gà con, Chó đốm, Vịt con đều tới dự sinh nhật Thỏ con, Thỏ con rất vui. Gà con, Chó đốm, Vịt con đều nói:  “Chúc mừng sinh nhật Thỏ con “

Vịt con nghịch bẩn

Một buổi sáng đẹp trời, Vịt mẹ dắt đàn Vịt con ra vườn sưởi nắng. Những chú Vịt con xinh xắn với bộ lông vàng óng ả cùng nhau chạy đùa vui vẻ. Đến một góc vườn thấy một đoạn ống khói cũ và bẩn, những chú Vịt con tinh nghịch liền chui vào, vậy là từ những chú Vịt con lông vàng xinh xắn chúng biến thành những chú Vịt lông đen. Đúng lúc đó, Vịt mẹ cất tiếng gọi: “Các con ơi, các con đâu rồi?”. Nghe tiếng mẹ, Vịt con đồng loạt lên tiếng gọi. Vịt mẹ chạy đến, hoảng hốt khi không thấy các con đâu, chỉ thấy một đàn Vịt đen, Vịt mẹ kêu lên thất thanh: “Đây không phải là những đứa con của tôi! Các con tôi đâu?”. Vịt con chạy lại bên bờ ao, soi mình xuống nước, nhìn thấy những bộ mặt lấm lem chúng không nhận ra chính bản thân mình nữa.Vịt con liền nhảy xuống ao, vùng vẫy, tắm trong dòng nước mát. Khi lên bờ chúng đã trở lại nguyên là những chú Vịt con có bộ lông vàng óng, Vịt mẹ vui mừng chạy lại bên các con: “Đây mới đúng là các con của tôi, lần sau các con nhớ không được nghịch bẩn nhé!”.

Cây Táo 

Ông trồng cây táo xuống đất. Bé tưới nước cho cây. Mưa tưới nước cho cây. Mặt trời sưởi nắng cho cây.
Con Gà Trống đi qua nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những chiếc lá non bật ra.
Những con Bươm Bướm bay qua cũng nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là cây ra đầy hoa.
Một hôm, ông, bé, Gà, Bươm Bướm cùng nói to:
- Cây ơi! Cây lớn mau!
Thế là những quả táo chín ngon lành hiện ra.
Bé giơ áo ra, những quả táo chính ngon lành rơi đầy vào lòng bé.

                        (Chế Thùy Như – Phỏng dịch từ chuyện của CHLB Đức)

Hai chú Dê con

Một buổi sáng, hai chú Dê con gặp nhau trên cái cầu nho nhỏ. Một chú nói:
- Bạn tránh ra cho tôi qua trước! Tôi muốn đi thăm bà tôi. Bà tôi bị bệnh ấy mà. Chú Dê kia nói:
- Tôi đang vội đi làm. Bạn tránh ra cho tôi đi trước đi!
Hai chú Dê con chẳng ai chịu nhường ai cả. Cuối cùng, hai chú húc nhau và cả hai đều bị ngã xuống sông.
Bác Bò vàng đi ngang qua, vớt hai chú dê con lên bờ. Bác lau khô đầu cho hai chú dê con và nói:
- Chỉ cần các cháu nhường nhịn nhau một chút xíu thôi là cả hai cũng đã qua được cầu. Bây giờ thì cả hai đều muộn mất rồi.
Hai chú dê con xin lỗi nhau và hứa với bác Bò vàng rằng lần sau gặp ai cũng sẽ không như thế nữa.

                                                                       (Hồng Nhung sưu tầm)

2449481
Truy cập trong tuần:
9114

We have 6 guests and no members online