Ba người bạn Chim sẻ, Ếch và Cào Cào là ba người bạn thân. Một hôm cả ba đang nhảy nhót vui chơi thì gặp một cái ao to. Chim sẻ nói: Chim sẻ, Ếch và Cào Cào là ba người bạn thân. Một hôm cả ba đang nhảy nhót vui chơi thì gặp một cái ao to. Chim sẻ nói: |
Gọi Mẹ Tại sao những con chim non lại cứ kêu chiêm chiếp như thế? Chúng gọi mẹ đấy. Khi chim mẹ bay đi kiếm mồi nuôi con, chim non nằm trong tổ vắng hơi ấm của mẹ nên cảm thấy lạnh, rét và ngót bụng, thế là chim con kêu lên, trước nhỏ sau to dần: "Ri...ri…ri…nhiếp…nhiếp…chiu…chiu…”. Kỳ lạ, từ nơi xa, rất xa…Chim mẹ đã nghe thấy chim con kêu và vội bay về với con mồi ngậm ở mỏ để mớm cho con. Gà mẹ cũng thế. Đang dẫn cả đàn con đi nhặt, bới thức ăn, thế mà có chú gà lạc đàn tận đẩu tận đâu “ Nhiếc…nhiếc…chiếp…chiếp…” là Gà mẹ nghển cổ, ngó ngó nghiêng nghiêng rồi tao tác chạy tới. Nghé con mãi tung tăng, lúc dừng chân trước ngước trông sau, thấy chỉ có mỗi một mình mình, thế là hếch mũi lên: “Ọ…nghé ọ…ọ…ọ”. Trâu mẹ vểnh tai ngoắt sừng lại, ngẩng cao đầu cất tiếng đáp: ‘Ọ.. ọ…”. Mẹ ở đaằng kia, nghé quýnh cẳng chạy tới. Bê con cũng thế, vừa xa xa mẹ đã : “ Mê..mê…”. Bò mẹ vội vàng: “Ò bò…ò”. Không sợ bị lạc nữa. Chẳng phải chỉ loài vật mà con người cũng thế. Đang ngủ, giật mình, bé choàng mếu: “ Mẹ ơi,,,!”. Chẳng phải em bé, mà đã lớn rồi bị vấp đau, ngã lăn quay cũng kêu lên: “ Mẹ ơi!...”. Kỳ lạ mẹ đang ở nhà hay đang làm gì, hoặc đang ở xa cũng giật mình vào lúc con gọi. Con gọi mẹ nghe thấy. Mẹ gọi, con có nghe không? |
Gió và Mặt trời Gió và Mặt Trời tranh cãi nhau kịch liệt. Gió cho rằng mình mạnh mẽ hơn nhưng mặt trời không đồng ý. - Tớ vẫn nghĩ tớ mạnh mẽ hơn cậu! – Gió khăng khăng Đúng lúc đó có một vị khách đi ngang qua đường. Gió chợt nảy ra ý nghĩ: - Nếu tớ làm cho ông ta cởi quần áo ra thì cậu phải công nhận rằng tớ mạnh mẽ hơn cậu. Và nếu như cậu làm được điều đó thì tớ sẽ công nhận cậu mạnh mẽ hơn tớ. Đồng ý không? - Mặt trời vui vẻ nói: Đồng ý! Mặt Trời nấp sau đám mây. Gió bắt đầu ra sức thổi. Người khách cảm thấy lạnh bởi gió thổi mạnh mỗi lúc một mạnh hơn. Nhưng người khách không cởi quần áo mà thậm chí còn mặc thêm mộtchiếc áo khoác mỏng. Cuối cùng thì Gió cũng mệt nhoài và ngừng thổi. Mặt Trời cười to và nói: - Bây giờ đến lượt tớ nhé! Mặt Trời đẩy mây ra và bắt đầu chiếu sáng. Ánh nắng mỗi lúc càng rực rỡ và trở nên gay gắt. Người khách bắt đầu cảm thấy nóng và ông ta vừa cởi chiếc áo khóac vừa than phiền: - Thời tiết hôm nay thật là lạ. Mới có gió lạnh mà đã nóng được ngay. Mỗi lúc người khách càng cảm thấy nóng hơn. Ông ta cởi quần áo từng cái một: Đầu tiên là cái áo len, rồi đến áo sơ mi, mũ rồi ủng. Khi đi qua con sông, ông ta cởi bỏ hết quần áo và nhảy xuống sông tắm. Mặt Trời cười hạnh phúc với chiến thắng của mình. Còn Gió thì phải công nhận Mặt Trời mạnh mẽ và thông minh hơn mình. |
We have 23 guests and no members online