thay mn hnh iphone 5s

vải địa kỹ thuật

but banner

Chủ đề tháng 12: Thực vật

Cây hoa quả

Vụ mùa hoa quả bội thu! Gấu mẹ bước chân đi đến đâu cũng toàn thấy là hoa quả. Những quả dưa hấu xanh biếc; những quả táo hồng tươi; những quả cam vàng óng; những chùm nho tím hồng... thật là đẹp. Gấu mẹ trong lòng vui sướng.
Một hôm, Gấu mẹ và Gấu con đã đến vườn cây từ sáng sớm để hái quả. Hai mẹ con hái hết quả này lại tiếp quả khác. Chất đầy lên xe này rồi lại tiếp lên xe khác. Gấu mẹ và Gấu con cố hết sức đẩy xe “Dô ta nào!” kéo nhanh xe về nhà.
Hoa quả nhiều quá, chất đầy ắp cả nhà. Trong chốc lát, căn nhà trở nên chật chội, Gấu mẹ và Gấu con không còn chỗ ngủ, phải ngủ ở bên ngoài. Màn đêm buông xuống rất nhanh mà trời rất lạnh, hai mẹ con bị rét không sao ngủ được. Gấu con liền nói: “Mẹ ơi, hoa quả thu hoạch về nhiều, con rất vui, nhưng bây giờ không có chỗ ngủ làmsao đây hả mẹ?”. Gấu mẹ vui vẻ nói: “Mẹ có cách rồi, mẹ có cách rồi, mẹ con mình dùng hoa quả xây một ngôi nhà hoa quả có được không?”
Sáng sớm ngày thứ hai, hai mẹ con gấu đã bận rộn bắt tay xây nhà, lấy những quả dưa hấu làm bức tường; dùng những chùm nho làm mái che; dùng những quả lê, táo làm cửa... Vậy là ngôi nhà hoa quả xinh đẹp đã được xây xong. Hai mẹ con vui mừng dọn đến ngôi nhà hoa quả. Hai mẹ con hằng ngày đều ăn hoa quả. Gấu con mời các bạn cùng đến ăn hoa quả, cùng hát múa, vui lắm!
                                                                                    (Sưu tầm)

Chiếc Ấm sành nở hoa

Có một chiếc Ấm Sành sứt quai bị vứt lăn lóc bên vệ đường. Ấm Sành buồn lắm vì chẳng có ai làm bạn.
Một hôm, trời đang nắng bỗng đổ mưa to, đôi Bướm Vàng vội tìm chỗ trú. Ấm Sành rụt rè gọi:
-Các bạn ơi! Hãy vào trong lòng tôi này!
Đôi Bướm Vàng liền bay vào lòng Ấm Sành. Thật là một chỗ trú tuyệt vời, ấm áp và khô ráo. Mưa tạnh, đôi Bướm Vàng tạm biệt Ấm Sành và bay đi. Còn lại một mình, vừa buồn, vừa tủi thân, Ấm Sành khóc nức nở.
Mấy ngày sau, một cô bé đi qua, nhìn thấy Ấm Sành liền nhặt và đem về nhà. Cô bé đổ đầy đất vào lòng Ấm Sành rồi gieo xuống đó vài hạt giống.
Bỗng một hôm, Ấm Sành hốt hoảng kêu lên:
-Ối! Ối! Cái gì đang cựa quậy trong lòng tôi thế này?
Có tiếng đáp lại:
-Tôi đây! Tôi là hạt giống đang nảy mầm đây!
Thế rồi, ngày qua ngày, chiếc mầm cây lớn dần thành cây. Cây trổ lá xanh non mơn mởn và kết những nụ hoa màu hồng chúm chím. Chẳng bao lâu, nụ hoa xòe cánh thành bông hoa rực rỡ, tỏa hương thơm ngát. Các bạn hoa rủ nhau bay đến để hút mật hoa. Các bạn bướm cũng bay đến, lượn quanh khóm hoa và reo lên:
-Hoa đẹp quá, thơm quá! Cảm ơn bạn ấm Sành nhé!
Từ đó, Ấm Sành không còn buồn vì thiếu bạn nữa.
                                                                        (Kim Tuyến sưu tầm)

Hạt đỗ sót

Mùa thu đến, bà đem các hạt đỗ đen gieo trên luống đất sau nhà. Có một hạt đỗ bị sót lại trong đáy lọ. Vì thế, hạt đỗ ấy có tên là Đỗ Sót.
Bị nằm lại một mình, Đỗ Sót kêu lên: “Còn cháu nữa, cháu không ra được!”. Nhưng bà không hiểu tiếng nói của Đỗ, nên không biết trong lọ còn một hạt đỗ sót lại. Trong lọ vừa tối vừa vắng vẻ, Đỗ Sót rất buồn.
Một hôm, các chú kiến bò vào lọ. Đỗ Sót mừng lắm. Đỗ Sót chưa kịp chà thì các chú kiến đã lao xao hỏi:
- Có cô Đỗ Sót ở đây không? Các bạn cô ngoài kia nhờ tôi mang cô ra vườn cùng các cô ấy đấy!
Nghe thấy vậy, Đỗ Sót mừng rỡ kêu lên:
- Tôi đây! Đỗ Sót đây! Thật may mắn quá! Cảm ơn các bạn!
Các chú kiến xúm vào khen Đỗ Sót. Nhưng cả đoàn vừa đi tới đầu nhà thì trờ bỗng đỗ mưa. Mưa to quá khiến các chú kiến không thể đi tiếp được. Các chú liền đặt Đỗ Sót vào kẽ gạch rồi dặn:
- Cô cứ ở lại đây nhé! Khi nào tạnh mưa, chúng tôi lại đưa cô ra với bạn của cô.
Đỗ Sót chia tay với các chú kiến. Mưa mỗi lúc một to. Những lớp đất theo mưa phủ lên mình Đỗ Sót.
Mấy ngày sau, chiêc áo khoác ngoài của cô bắt đầu tách ra, một cái mầm xanh vươn lên, đầu đội chiếc mũ đến là xinh xắn.
Hôm ấy, các chú kiến trở lại. Nhìn thấy Đỗ Sót, các chú reo lên:
- A! Thế là cô đã mọc mầm rồi. Bây giờ, cô có rễ rồi, chúng tôi không khiêng cô đi dược nữa đâu. Cô cứ ở lại đây nhé, thỉnh thoảng, chúng tôi sẽ đến chơi với cô.
Mấy ngày sau, một cô bé đi qua. Nhìn thấy cây Đỗ, cô reo lên:
- A! Cây đỗ.
Cô bé đem cây Đỗ Sót ra tròng ở luống đỗ sau nhà. Các bạn đỗ thấy Đỗ Sót ra đều vui mừng, tíu tít hỏi han. Từ đó, hằng ngày Đỗ Sót đã được tắm nắng, uống nước cùng các bạn. cô lớn rất nhanh và bắt đầu nhú lên những nụ hoa nhỏ xíu xinh xắn.

2449577
Truy cập trong tuần:
9210

We have 25 guests and no members online