Cún con ngạc nhiên vì điều gì
Có một chú Cún con, một chú Mèo con và một chị Gà mái cùng sống chung trong một ngôi nhà nhỏ ven rừng. Cún con thật thông minh và nó không bao giờ ngạc nhiên vì một điều gì cả. Lúc nào Cún con cũng nói: - Không có gì đáng phải ngạc nhiên! Mèo con nghe vậy liền tức lắm. Vì thế nó muốn làm một điều gì thật bất ngờ để bắt Cún con phải ngạc nhiên. Hôm sau, Mèo con quyết định nhảy băng qua một cái đầm lớn mà không ai có thể nhảy qua được. Sự kiện này khiến cho muôn thú trong rừng đều phải kinh ngạc nhưng Cún con thì lại thủng thẳng nói: - Có gì mà tài giỏi. Nhảy qua một cái đầm cũng chẳng có gì khiến tôi ngạc nhiên! Mèo con giận lắm vì nó nghĩ Cún con chọc quê nó trước mặt mọi người. Gặp chị Gà mái, Cún con ấm ức nói: - Chị nghĩ thủ xem, Cún con thế đấy, nó không ngạc nhiên và lạ lẫm về chuyện gì cả! Và rồi Mèo con lại ra sức tìm mọi cách để bắt Cún con phải ngạc nhiên. Nào là leo lên cây thật cao. Nào là đi trong trời mùa đông lạnh lẽo mà không đội mũ. Nào là chỉ đi bằng hai chân sau mà thôi…Nhưng, Cún con vẫn không có gì tỏ ra ngạc nhiên và than phục! Một hôm nọ, Mèo con ra sân và ngồi xuống đọc sách mà chẳng thèm để mắt đến Cún con nữa. Đang chăm chú đọc, bỗng Mèo con nghe vang lên một giọng nói đầy than phục và kinh ngạc của Cún con: - Thật là kinh ngạc! Mèo con ơi, mình không thể tưởng tượng được là cậu cũng có thể đọc sách được kia đấy! Các bé ơi, việc Mèocon còn đọc được sách có làm các bé ngạc nhiên không nhỉ?
(Thái Hà phỏng theo truyện cùng tên của V. Goliavkin – Liên Xô)
|
Mèo hoa đi học
Mèo Hoa có cái đuôi dài rất đẹp. Lúc nào Mèo cũng chăm sóc, chải chuốt cho cái đuôi của mình. Mèo rất thích mọi người để ý và khen cái đuôi đẹp của mình .Bạn Nai cũng khen: - Cái đuôi của cậu đẹp thật. Tôi cũng thích đuôi dài, đẹp nhưng khốn nỗi đuôi của tôi lại ngắn tủn. Mèo rất thích và hãnh diện. Nhưng niềm vui vừa chợt đến thì Mèo Mẹ nói: - Ngày mai con phải đến trường để học cùng các bạn. Mèo Hoa nghĩ đến trường có nhiều bạn lắm, không biết có ai khen mình không nhỉ? ối! Nếu mà bạn nào cũng sờ vào cái đuôi của mình thì nó sẽ xấu đi mất. Mèo Hoa buồn bực trong lòng. Không biết phải làm thế nào đây? Nghĩ mãi, nghĩ mãi Mèo Hoa liền nói với Mẹ: - Mẹ ơi! Cái đuôi của con hôm nay bị ốm rồi, ngày mai con không đi học được đâu. Mèo Mẹ buồn lắm. Bác Cừu gần đó nghe thấy Mèo Hoa than thở như vậy liền nói toáng lên rằng: - Tôi sẽ chữa cho khỏi ngay! Bác Cừu vừa nói vừa cầm cái kéo đến bên Mèo Hoa. Mèo hoa thảng thốt - Bác sẽ làm gì? Bác Cừu nói: - Tốt hết là bỏ cái đuôi ấy đi Mèo Hoa: - Eo ôi! Cắt đuôi cắt đuôi thì đau lắm. Vậy thì cái đuôi lâu nay mà mình hãnh diện thì đi tong rồi. Ối! Đau lắm, sợ lắm. Mèo Hoa liền vội vã: - Thôi thôi cháu xin đi học ngay thôi, Mẹ ơi con đi học đây. Mèo Mẹ lúc ấy rất vui vẻ nói với Mèo Hoa: - Con cứ đi học đi, ở trường con sẽ có nhiều bạn mới rất vui, con sẽ trở thành học trò giỏi, lúc ấy con còn hãnh diện hơn nhiều. Mẹ cũng tự hào về con.
(Bạch Dương Lan)
|
Vệ sinh buổi sáng
Sáng sớm, Mèo thức dậy dùng tay lau mắt. Mèo liếm vào bàn tay rồi xoa lên hai mắt lau mắt xong. Mèo cuối xuống liếm vào cổ bên trái, rồi liếm sang cổ bên phải. Xong xuôi, Mèo chạy tới nơi bé Hạnh đang đứng chải răng. Bé Hạnh dùng bàn chải xát răng bên trái, bên phải, bên trên, bên dưới, bên trong, bên ngoài và cả cái lưỡi màu hồng nữa. Bé, Hạnh lấy nước xúc miệng, hút vào nhổ ra, hút vào nhổ ra mấy lần. Tiếp theo, bé Hạnh vò khăn ướt để lau mặt. Lau đi lau lại, Mèo thấy đôi mắt bé Hạnh xinh xinh và đôi môi hồng hồng, dễ thương lắm! Mèo con tưởng là bé Hạnh đã xong nên kêu: “meo, meo...”đểr rủ bé Hạnh đi ăn sáng. Nhưng kìa, bé hạnh dùng cái lược chảy tóc đẹp ghê! Còn bé, mỗi buổi sáng bé làm vệ sinh như thế nào nhỉ?
|
Món quà đặc biệt
Một hôm đang nô đùa với các bạn trên đồng cỏ ven rừng. Thỏ Nâu nghe thơ trắng hỏi: - Sắp đên ngày 8 tháng 3 rồi, các bạn có món quà gì tặng cho mẹ mình không? - Mình sẽ tặng mẹ một cái áo ấm mới, Sóc con hớn hở khoe - Tôi se tặng mẹ một cái kẹp xinh ơi là xinh, Gấu con đáp Cứ thế mọi người đều khoe với nhau những món quà sẽ tặng cho mẹ trong ngày 8 tháng 3, chỉ Thỏ Nâu là im lặng - Còn Thỏ Nâu bạn tặng gì cho mẹ thế? - Ơ Ơ, món quà rẩt đặc biệt đấy!- Thỏ Nâu lung túng - Nghe Thỏ Nâu nói mọi người đều ồ lên thích thú, chỉ có Thỏ Nâu là lo lắng vì chưa nghỉ ra món quà Thỏ Nâu đến quay tạp hóa “ MUA GÌ CÓ NẤY” của cô Hươu hỏi: - Cô Hươu ơi cô có món quà nào đắt tiền không ? - Cháu mua món quà đắt tiền làm gì? – Cô Hươu rất ngạc nhiên. - Dạ, để làm quà tặng cho mẹ trong ngày 8 tháng 3 ạ. Cháu đã hứa với các bạn sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt đấy cô Nghe Thỏ Nâu nói cô Hươu mĩm cười - Món quà đặt biệt không nhất thiết phải đắt tiền đâu. Cháu không thử tặng mẹ một bữa trưa đi. Cô nghĩ mẹ cháu sẽ thích hơn bất kì món quà nào trong tiệm của cô đấy Nhưng từ trước đến nay Thỏ Nâu có bao giờ phụ mẹ đâu. Thỏ Nâu chỉ biết học và vui chơi thôi - Ôi mình không phải là đứa con ngoan thơ nâu trách thầm
- Cô tặng cháu quyển “ Cẩm nang nấu ăn” , hãy học làm món ăn ngon tặng mẹ nhé - Dạ cháu cảm ơn cô - Cầm quyển sách trên tay, Thỏ Nâu sung sướng vô cùng, nó hiể rằng bạn nào cũng có thể tặng mẹ mình “ mỗi ngày một món quà đặt biệt” cả, miễn bạn là một đứa trẻ ngoan.
(Võ Mạnh Hảo)
|
Bé Mai ở nhà
Sáng nào ngủ dậy, Mai cũng gọi “Mẹ ơi, Con dậy rồi này!” Mai nhanh nhẹn đi đánh răng, rửa mặt Bác An và em Minh đến chơi, Mai lễ phép chào bác An và chơi cùng em Minh, để mẹ và bác nói chuyện. Mai mang nhiều đồ chơi ra, hai chị em chơi với nhau rất vui Chơi xong, hai chị em cất dọn đồ chơi gọn gàng Đến bữa ăn, Mai rửa tay sạch sẽ mới ngồi vào bàn Mai nói: “Con mời bố, con mời mẹ ăn cơm!, và tự xúc ăn Ăn cơm xong., Mai lấy khăn cho bố và nói “ Khăn của bố đây ạ !” Ngày 1/6 bố tặng Mai quyển truyện và Mai rất thích. Mai nói “Con cảm ơn bố!” Mẹ bị ốm, Mai không đi chơi xa, luôn ở cạnh mẹ để giúp mẹ Xem xong chương trình dành cho thiếu nhi, Mai đi ngủ ngay để hôm sau còn phải dậy sớm đi học.
|