thay mn hnh iphone 5s

vải địa kỹ thuật

but banner

Chủ đề tháng 05: Mùa hè

Khỉ con biết vâng lời

Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chó Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn. Khỉ con cũng muốn rong chơi nên cùng Thỏ chạy đuổi theo Chuồn Chuồn.
Đến chiều về tới nhà, Khỉ con không mang được trái cây nào về nhà cho mẹ cả. Mẹ buồn lắm, mẹ nói với Khỉ con:
- Mẹ thấy buồn khi con không nghe lời mẹ dặn. Bây giờ trong nhà không có cái gì ăn cả là tại vì con mải chơi, không đi tìm trái cây.
Khỉ con biết lỗi, cúi đầu xin lỗi me. Mẹ cõng Khỉ con trên lưng đi tìm trái cây ăn cho bữa tối.
Một hôm, mẹ bị trượt chân ngã, đau quá không đi kiếm ăn được. Mẹ nói với Khỉ con:
- Mẹ bị đau chân,đi không được. Con tự mình đi kiếm trái cây để ăn nhé!
Khỉ con nghe lời mẹ dặn, mang giỏ trên lưng và chạy xuống núi đi tìm trái cây. Trên đường đi, Khỉ con thấy bắp bèn bẻ bắp, thấy chuối bèn bẻ chuối và khi thấy Thỏ con đang đuổi bắt Chuồn Chuồn, Khỉ bèn tự nhủ: “Mình không nên ham chơi, về nhà kẻo mẹ mong”.
Và thế là Khỉ con đi về nhà.Mẹ thấy Khỉ con về với thật nhiều trái cây thì mừng lắm. Mẹ khen: 
- Khỉ con biết nghe lời mẹ, thật là đáng yêu!

Chuột con tham ăn

Chuột ta gậm sàn nhà và một khe hở hiện ra
Chuột chui qua khe hở và tìm ra rất nhiều thức ăn 
Là một con chuột tham lam nên chuột ăn nhiều quá đến mức bụng hắn phình to
Sáng ra chuột tìm đường trở về ổ. Nhưng thật là khổ sở
Cái bụng bự tròn căng. Đến nỗi Chuột không sao
Chui lọt được qua khe hở

Cô Vịt tốt bụng

Một buổi sáng đẹp trời, Gà mẹ và Vịt mẹ dẫn các con đi dạo chơi. Gặp nhau Vịt con và Gà con rất vui mừng, chúng chạy nhảy tung tăng, vui đùa trên bãi cỏ xanh. Vịt mẹ và Gà mẹ ngắm nhìn đàn con âu yếm và cùng kể về những đứa con thân yêu của mình.
Khi mặt trời lên cao, các chú Vịt con đã đói, chúng muốn mẹ đưa sang bên kia bờ ao để kiếm mồi. Vịt con hăm hở chạy ra phía bờ ao.
Đàn gà con cũng chạy ùa theo. Thấy vậy, Gà mẹ nói: “Các con ơi, để được sang bên kia bờ thì phải bơi qua ao, nhưng mẹ và các con đều không biết bơi, các con đừng xuống nước!”.
Nghe thấy vậy, cô Vịt liền nói: “Chị Gà đừng lo, tôi đã có cách đưa chị và các cháu sang bờ bên kia”.
Thế là cô Vịt cõng Gà mẹ, còn các chú Vịt con cõng Gà con và chúng cùng bơi qua ao.

 

Chiếc chuông nhỏ

Mẹ mua cho Mèo hoa chiếc chuông nhỏ xinh xinh, sáng loáng, đeo vào cổ mà đi lại thấy kêu leng keng leng keng, thật vui tai.
Chó, Thỏ, Dê nhìn thấy thế đều gạ Mèo hoa cho đeo chuông một tí một tẹo thôi cũng được, nhưng Mèo con sợ các bạn làm bẩn, cứ từ chối hoài, chẳng cho mượn.

Mèo hoa nhảy tâng tâng tới bên con lạch nhỏ, thấy bóng mình và cả cái chuông nhỏ in xuống mặt nước đẹp ơi là đẹp, khoan khoái lắm. Nó thò cái cổ dài ra thêm, dài ra thêm nữa để nhìn cho rõ hơn bóng mình và cái chuông nhỏ thì... "ùm" một cái, nó bị trượt chân ngã nhào xuống nước.

Chó, Thỏ, Dê đều cuống lên, chạy tới cứu Mèo hoa. Dê nhanh hơn, túm được đuôi Mèo hoa, cố lôi lên mà không được. Chó liền chạy tới ôm lấy Dê, rồi Thỏ ôm lấy Chó. Chó, Dê, Thỏ hợp sức mà lôi, cuối cùng đã lôi được Mèo hoa lên bờ, tuy ai cũng mệt phờ...

Mèo hoa thoát chết đuối, nhưng thấy rất ngượng ngùng. Nó cúi đầu xuống, khẽ khàng tháo chiếc chuông ra khỏi cổ, nói lí nhí:

- Các bạn thử đeo cái chuông nhỏ này đi...

Gấu con ngoan 

Bác Voi tới nhà Gấu con chơi và tặng Gấu con một rổ lê thơm. Gấu con mừng lắm và không quên cám ơn bác Voi.

Gấu con chọn quả lê to nhất mang đến cho ông nội. Ông nội rất vui, xoa đầu Gấu con và bảo:
- Gấu con thật ngoan, đáng thương nhất nhà!
Gấu con mang quả lê to thứ nhì đưa cho mẹ. Mẹ cũng rất vui, ôm hôn Gấu con và bảo:
- Gấu con của mẹ thật ngoa, mẹ thương nhất nhà.
Gấu con lại chọn quả lê to thứ ba mang đến cho Gấu em
Gấu em thích quá, ôm lấy quả lê, cười khúc khích.
Gấu con thấy Gấu em vui cũng vui theo.
Thế là hai anh em Gấu con vừa cười vừa lăn khắp nhà.

Chủ đề tháng 04: Quê hương đất nước

Chuyến du lịch của Gà trống choai

Có một chú gà Trống choai với chiếc mào màu đỏ với cái đuôi vênh vểnh lên rất hùng dũng. Chú rất thích đi du lịch. Chú rất mong được nhìn thấy biển vì vậy chú lên kế hoạch đi ra biển.
Đầu tiên chú quyết định sẽ đi bộ. Chú đi trên đôi chân vững chãi của mình rất khoái chí.
Nhưng đi mỏi cả chân rồi mà chú vẫn chưa thấy biển đâu cả. Chú quyết định lên một chiếc xe ô tô màu đỏ rất đẹp.
Đi trên xe ô tô nhanh và đỡ mỏi chân hơn nhưng chú thấy xe đi xóc quá. Chú nghĩ: chắc phải đi bằng máy bay thì mới êm ái được. Chú quyết định đi bằng máy bay thử xem thế nào.
Chiếc máy bay chú đi rất to và sơn màu đỏ rất đẹp. Thế nhưng chú thấy máy bay bay cao quá, chú thấy sợ, nên chú lại xuống đi bằng tàu hỏa.
Đoàn tàu hỏa có các toa sơn màu đỏ và các ô cửa nhỏ để chú có thể ngắm nhìn thỏa thích.
Đoàn tàu chạy mãi, cuối cùng biển cũng hiện ra trước mắt chú. Chú thích quá nhảy lên ngay một con thuyền để chu du trên biển.
Con thuyền nhỏ có cánh buồm màu đỏ căng phồng trước gió chở chú đi ra giữa biển xanh bao la. Chú Gà Trống choai sẽ không bao giờ quên được chuyến du lịch kì thú đó của mình.

                                                                               (Lương Thị Bình)

Cô bé và con ve

Cô bé bắt được chú ve và định vặt chân ve. Bố cô bé liền bảo:
- Đây chính là con ve vẫn ca hát mỗi sáng mai đấy.
Cô bé nhớ lại những khúc hát của ve sầu bèn thả ve ra.

                          (Trong tập - Kiến và chim bồ câu - Thúy Toàn dịch)

Chủ đề tháng 02: Động vật

Mèo thích ăn cá

Mèo con rất thích ăn cá, thế là mèo mẹ đi chợ mua cá về cho mèo con. Mèo con thích lắm, vừa ăn mèo con vừa nói: cá ngon ngon quá, cá ngon ngon quá . Mèo con ăn xong liền nói: con cám ơn mẹ.

Gà mái hoa mơ

 Ngày xưa có một ông cụ và một bà cụ. Họ có 1 con gà mái hoa mơ
Gà mái hoa mơ đẻ được trứng tròn, chẳng phải trứng thường đâu mà là trứng vàng cơ đấy.
Cụ ông đập trứng, trứng không vỡ. Cụ bà đập trứng, trứng không vỡ. Một con chuột nhắt chạy qua, nó quyẫy đuôi vào quả trứng, quả trứng vỡ tan tành. Cụ ông khóc Cụ bà cũng khóc  
Con gà mái hoa mơ nổi lên: Cục ta cục tác. Cục ta cục tác. Ông bà đừng khóc nữa, cháu sẽ đẻ luôn cho ông bà quả trứng khác, không phải là trứng vàng, mà chỉ là một qủa trứng bình thường thôi.

 

Thỏ ngoan 

Bác gấu đang đi giữa rừng, thì trời đổ mưa ào ào. Bác ướt hết. Bác gấu di đến nhà cáo. Bác gõ cửa cốc ốc và gọi: Cáo ơi! Bác ướt hết rồi, cho bác vào nhà với. Cáo không muốn cho bác gấu vào nhà nên không mở cửa. Nó bảo: không được vào đâu.
Bác gấu lại phải ra đi. Trời vẫn đổ mưa ào ào. Bác gấu đến nhà thỏ. Bác gõ cửa và gọi: Thỏ ơi ! Bác ướt hết rồi, cho bác vào với. Thỏ con vội chạy ra mở cửa cho bác gấu. Thỏ con đốt lửa để bác gấu sưởi ấm. Một lúc sau bác gấu đã khô người. Bác gấu nói: Thỏ ngoan quá. Bác cám ơn nhiều.

Quả trứng

Có một quả trứng ai đánh rơi. Thấy quả trứng gà trống hỏi: ó ò o…quả trứng gì to .. to…
Lơn con chạy đến, nó ngắm nghía quả trứng …… rồi bảo ụt ịt ụt ịt trứng gà, trứng vịt
Quả trứng lúc lắc, lúc lắc rồi vỡ đánh tách một cái. Vịt con ở trong trứng ló đầu ra kêu vít, vít vít.

Chủ đề tháng 03: Phương tiện và luật lệ giao thông

Câu chuyện về chiếc Xe ủi

Ở một nông trường nọ có rất nhiều các chú Xe Ủi. Nhỏ nhất trong số đó là một chú Xe Ủi màu xanh. Chú mới đến trang trại chưa lâu nên rất muốn làm quen và giúp đỡ mọi người.
Một hôm, chú đi qua một đống đất to, chú cố sức để ủi đống đất nhưng đất to và nặng quá nên chú không thể làm gì nổi.
Vừa lúc đó có một bác Xe Ủi to đi tới, bác nói: “Cháu hãy lùi ra một bên để bác làm cho, cháu nhỏ nên không đủ sức làm đâu”.
Nghe vậy Xe Ủi xanh liền đứng lùi ra để bác Xe Ủi to tiến tới. Bác Xe Ủi to dễ dàng xúc đống đất đỗ đi chỗ khác.
Chú Xe Ủi xanh buồn quá vì mãi mà chưa làm được việc gì để giúp đỡ moị người. Chú quyết định đi theo bác Xe Ủi to.
Xe Ủi to và Xe Ủi nhỏ vừa đi vừa hát rất vui vẻ. Bỗng chú nhìn thấy một vườn cam chín vàng, có rất nhiều quả và thật là thơm.
Nhiều quả cam chín đã rụng xuống đất, bác Xe Ủi to tiến tới để xúc chỗ quả rụng nhưng vì bác to quá nên không thể xúc nổi những quả cam nhỏ.
Bác liền nói: “Xe Ủi nhỏ ơi! Cháu hãy thử xúc xem sao có thể cháu sẽ làm được đó”. Chú Xe Ủi màu xanh liền tiến tới, nhẹ nhàng xúc từng quả, từng quả một. “Ôi, thật là tuyệt vời, cuối cùng cháu đã làm được việc có ích rồi”. Chú Xe Ủi reo lên vui sướng.

                                                                                                                    (Lương Thị Bình)

Vì sao Thỏ cụt đuôi

Thỏ và Nhím là đôi bạn rất thân. Thỏ vốn thông minh nhưng nghịch ngợm hay leo trèo nhảy nhót khắp nơi. Nhím hiền lành, chịu khó, tính tình cẩn thận, chắc chắn.
Một hôm Thỏ rủ Nhím ra ven rừng chơi. Cạnh rừng có một con đường đất đỏ chạy qua, bên kia là bãi cỏ rộng nhiều hoa thơm, bướm lượn, trông thật thích mắt.
Thỏ nói với Nhím: “Chúng mình chạy nhanh qua đường, sang bên kia tha hồ mà hái hoa, bắt bướm."
Vốn tính cẩn thận Nhím nói: “Bên kia đường là bãi cỏ trống vắng, trên đường lại có ô tô chạy chúng mình đứng ngắm hoa cũng được."
Thỏ nghĩ: “Bãi cỏ rộng thế tha hồ mà chạy nhảy, nếu có gì nguy hiểm thì mình chạy nhanh là được.
Nghĩ rồi, Thỏ chạy băng qua đường. Vừa lúc ấy có một chiếc ô tô chạy đến. Thấy Thỏ, ôtô vội phanh thắng két một cái, chú Thỏ bé nhỏ chui tọt vào gầm xe, chiếc đuôi xinh đẹp của nó đã bị xe đè lên đứt rời ra.
Thấy Thỏ bị nạn, Nhím vội chạy ra đỡ Thỏ vào lề đường. Bị mất đuôi, Thỏ đau đớn, nó ân hận vì đã không nghe lời Nhím, chiếc đuôi của Thỏ còn lại một đọan ngắn ngủi trông thật xấu xí.
Nhím động viên Thỏ: “Từ nay chúng mình cùng phải cẩn thận hơn khi sang đường, phải nhìn sang trái, sang phải, không có xe đến gần mới được qua đường”. Thỏ bẽn lẽn: “Tớ đồng ý”.

                                                                                                                (Sưu tầm)

Bé đi công viên 

Hôm nay là chủ nhật,Mai được bố mẹ cho đi chơi công viên.
Bố mua vé cho bố mẹ và cho cả Mai nữa.
Mai tung tăng chạy trên đường, thấy ông đi tới, Mai tránh sang bên nhường đường cho ông .Ông khen "Cháu ông ngoan quá!"
Thấy một bạn giẫm lên cỏ để hái hoa .Mẹ bảo Mai:" Con bảo bạn đừng giẫm lên cỏ và đừng hái hoa!"
Thấy em bé ngã, Mai chạy tới hỏi em có đau không? và đỡ em dậy .
Ở chỗ đu quay, một chị nhường cho Mai lên trước, Mai nói: "Em cám ơn chị !"
Thấy các bạn đang trêu chọc khỉ.Bố Mai nhắc không nên trêu chọc thú, ném thú và cho thú ăn linh tinh.
Cả nhà đi bơi thuyền, bố nhắc Mai:" Con hãy ngồi ngay ngắn, kẻo ngã xuống nước!"
Nhìn thấy các bạn ăn quà ở hàng quán, Mai nói với Mẹ "Các bạn kia không nghe lời cô giáo, ăn quà vặt sẽ bị đau bụng đấy "
Thấy vòi nước chảy lênh láng Mai nói với bố: "Bố ơi, con khóa vòi nước vào nhé!"
Mẹ bế Mai lên và khen:" Con gái của mẹ ngoan quá!Con biết vâng lời và làm những việc tốt ".

Sóc và Thỏ đi tắm nắng

Một ngày nắng đẹp, chú Sóc đi dạo trên bờ sông và thấy bên kia sông có một chú Thỏ cũng đang đi dạo chơi.
Sóc tinh nghịch, nhặt một viên sỏi ném về phiá Thỏ. Viên sỏi rơi xuống nước gần nơi Thỏ đứng làm nước bắn lên tung tóe vào mặt và người Thỏ.
Chú Thỏ giận quá, cúi đầu nhặt viên đá ném trả lại bên Sóc. Đá cũng rơi xuống nước và sóc cũng bị ướt như Thỏ.
Lần này đến lượt Sóc tức giận. Sóc lượm một viên sỏi lớn hơn và ném qua bên Thỏ. Cứ thế, chú Sóc và chú Thỏ ném qua ném lại tới khi cả hai cùng mệt nhoài. Sau cùng, Sóc nói với Thỏ:
- Thôi chúng ta đừng ném nhau nữa nhé? Nếu cứ ném như vậy lỡ mà ném vào đầu hoặc vào trán thì đau lắm đấy! 
Thỏ chạy qua cầu và chìa tay ra nói:
- Vậy thì mình làm bạn với nhau nhé! Chúng ta cùng nhau đi tắm nắng và xem hoa thì vui lắm bạn nhỉ?
Chú Sóc và chú Thỏ cầm tay nhau vừa đi, vừa hát thật là vui ghế.

Chủ đề tháng 01: Tết và Mùa xuân

Cổ tích về loài bướm

      Thuở nhỏ, khi nhìn thấy những con bướm đêm màu nâu đất, tôi vừa ghét vừa sợ vì chúng quá xấu xí, không như những chú bướm có màu sắc rực rỡ khác. Cho đến một ngày, tôi đã thay đổi suy nghĩ khi nghe câu chuyện sau:
      "Xưa lắm rồi, khi có những chú bướm đêm cũng có màu sắc rực rỡ như những loài bướm khác, thậm chí còn lộng lẫy hơn cả những chú bướm bây giờ. Một ngày nọ, những thiên thần thấy buồn bã khi mây đen che phủ bầu trời khiến họ không còn nhìn thấy loài người ở chốn trần gian. Họ khóc - nước mắt thiên thần rơi xuống tạo nên những giọt mưa trắng xóa. Những chú bướm đêm hào hiệp vốn ghét nhìn thấy mọi người buồn phiền. Vì thế chúng rủ nhau làm một chiếc cầu vồng. Bướm đêm nghĩ rằng nếu nhờ những loài bướm khác giúp sức thì chúng chỉ cần cho đi một ít màu sắc của mình là có thể tạo ra một chiếc cầu vồng tuyệt đẹp. Thế là một chú bướm đêm tìm đến nữ hoàng của loài bướm khác để nhờ giúp đỡ. Nhưng những loài bướm khác quá đỗi ích kỷ và tự phụ nên không muốn cho đi màu sắc của mình, dù chỉ một chút.
      Những chú bướm đêm quyết định làm việc đó một mình. Chúng vỗ cánh thật mạnh làm bột phấn trên cánh rơi rắc trong không trung tạo nên những đám mây ngũ sắc lung linh như thủy tinh. Những đám mây dần dần giãn ra tạo thành một đường viền dài. Nhưng chiếc cầu vồng vẫn chưa đủ lớn, vì thế những chú bướm đêm cứ tiếp tục cho đi màu sắc của mình, cứ thêm vào từng chút một cho đến khi chiếc cầu vồng kéo dài đến tận chân trời. Những thiên thần trông thấy cầu vồng trở nên vui sướng. Họ mỉm cười, nụ cười ấm áp chiếu rọi xuống trần gian làm nên những tia nắng rạng rỡ. Và những chú bướm đêm ấy chỉ còn lại duy nhất một màu nâu thô mộc bởi chúng đã cho đi tất cả những sắc màu lộng lẫy nhất để dệt nên chiếc cầu vồng tuyệt diệu..."
     Bạn ạ, đừng chăm chăm nhìn vào diện mạo, hãy soi rọi để tìm thấy những điểm sáng bên trong một con người. Có ai đó đã nói: "Nhân cách là ngọc quý, nó có thể cắt rời những ngọc quý khác".

Cóc gọi trời mưa

Đã lâu lắm rồi,trời cứ nắng mãi, không có một giọt mưa. Cây ngô bắt đầu vàng úa. Cây lúa bắt đầu vàng úa. Gà vịt nháo nhác đi tìm nước uống. Thấy thế, Cóc bèn lên trời. Cóc nổi trống: Tùng...tùng...tùng và gọi to

- Ọc ọc ọc! Ơi ông trời mau mưa xuống!

Nghe tiếng cóc gọi ông trời cho mây đen đem mưa đổ xuống. Có mưa gà vịt tha hồ uống nước, lúa ngô trở lại tươi tốt. Từ đấy hễ nghe có tiếng kêu ọc ọc ọc...Ông trời lại ra lệnh cho mây đen đổ mưa.

Giọt nước tí xíu

Tí Xíu là một giọt nước. Quê ở biển cả, họ hàng anh em nhà chúng đông lắm và ở khắp mọi nơi, ở biển cả, ở sông ngòi, ao hồ, ở trên trời, ở cả dưới đất...
Một buổi sáng biển lặng, Tí Xíu cùng các bạn đuổi theo các lớp sóng nhấp nhô. Ông Mặt Trời thả ánh sáng rực rỡ xuống mặt biển. Bọn Tí Xíu reo vui trong sóng nhẹ và trong ánh nắng chan hoà. Chợt có tiếng ông Mặt Trời cất lên.
- Tí Xíu ơi! Cháu có đi với ông không? Tí Xíu ngẩng nhìn. Chú đáp giọng rất khẽ, chỉ có ông Mặt Trời là nghe thấy.
- Đi làm gì ạ?
Ông Mặt Trời cười bảo: “Trên mặt đất thiếu gì việc, chỗ nào chẳng cần”. Tí Xíu vui lắm. Nhưng sực nhớ mình là giọt nước không thể bay theo ông Mặt Trời được. Chú hỏi:
- Cháu nặng lắm làm sao bay lên được.
- Không lo, ông Mặt Trời nói ồm ồm, ông sẽ làm cho cháu biến thành hơi. Nói xong ông Mặt Trời vén mây, chiếu thật nhiều ánh sáng xuống biển, Tí Xíu rùng mình và biến thành hơi. Chú chỉ kịp nói với biển cả:
- Chào mẹ, con đi ! Mẹ chờ con trở về.
Tí Xíu từ từ bay lên...
Tí Xíu nhập bọn với các bạn. Lúc đầu chúng bay là là xuống biển rồi chúng hợp thành một đám mây mỏng rời mặt biển bay vào đất liền. Gió nhẹ nhàng đưa Tí Xíu lướt qua những dòng sông lấp lánh như bạc. Xế chiều, ông Mặt Trời toả những tia nắng chói chang hơn lúc sáng. Không khí oi bức... Bỗng từ đâu một cơn gió lạnh thổi tới. Tí Xíu reo lên:
- Mát quá các bạn ơi! Mát quá 
Tí Xíu và các bạn nhảy nhót, múa lượn vui thích. Nhưng rồi trời mỗi lúc một lạnh. Tí Xíu thấy rét. Các bạn chú cũng thấy rét. Chúng xích lại gần nhau thành một đông đặc toàn những chú bé giọt nước nhỏ li ti. Bọn Tí Xíu không bay cao lên được nữa, chúng xà xuống thấp, thấp dần.
Một tia sáng vạch ngang bầu trời. Rồi một tiếng sét đinh tai vang lên. Gió thổi mạnh hơn. Bọn Tí Xíu níu lấy nhau thành những giọt nước trong vắt. Chúng thi nhau ào ào tuồn xuống đất... Cơn giông bắt đầu.

Chiếc áo Mùa xuân

Vào những ngày mùa đông lạnh cóng, tuyết rơi trắng xóa, cả Thỏ mẹ và Thỏ con đều khoác trên mình bộ áo da trắng tinh.
Sang xuân, chú Thỏ con vẫn mặc chiếc áo da trắng. Trong rừng, cô Gà Gô đã thay một bộ áo hoa rất đẹp bởi mùa xuân, cánh đồng đầy ắp hoa đỏ lá xanh, còn vào mùa đông, tuyết phủ trắng thì phải mặc áo trắng, như thế sẽ dễ ẩn nấp hơn!
Đến bên hồ, một anh bạn Nhái Bén vừa mới thức dậy, toàn thân tỏa ánh xanh như cây cỏ. Ngay cả những anh Châu Chấu cũng thay áo mùa xuân mới: Anh thích nhảy trên bãi cỏ thì mặc áo xanh, còn anh thích nhảy trên bãi đất lại mặc áo nâu. Nhìn thấy Thỏ con. Châu Chấu cười giễu:
- Ha ha! Mùa xuân mà vẫn mặc áo da trắng cơ à? Đúng là đồ Thỏ ngốc nghếch!
Thỏ con xấu hổ quá, chạy thẳng một mạch về nhà, nằng nặc đòi mẹ phải thay quần áo cho, Thỏ mẹ cười và nói:
- Con thử soi gương xem nào.
Và thật kỳ lạ khi trong gương, chú thấy mình đã mọc rất nhiều lông màu xám. Thỏ sung sướng reo lên:
- A! thấy rồi, con đã mặc quần áo mùa xuân mẹ ạ!
Mấy ngày sau, hai mẹ con nhà Thỏ đã thay hết lông và mặc bộ quần áo mùa xuân mới.

                                                                                      (Sưu tầm)

2844095
Truy cập trong tuần:
1662

We have 7 guests and no members online