thay mn hnh iphone 5s

vải địa kỹ thuật

but banner

Chủ đề tháng 05: Mùa hè

Câu chuyện về giọt nước

Một giọt nước nhỏ đọng trên chiếc lá sen. Giọt nước đong đưa, đong đưa. Giọt nước bé nhỏ này tới đây bằng cách nào nhỉ?
Chị Gió bay ngang nói:
- Cô Sen Hồng ơi, giọt nước ấy là của tôi đấy ! Chính tôi đã thổi giọt nước ấy đến đây.
Cô Mây Hồng sà xuống:
- Không phải đâu, chính tôi mang giọt nước ấy đến đây. Giọt nước ấy là của tôi chứ !
Còn cô Mưa thì bực tức:
- Các bạn nói sai hết rồi, chính tôi sinh ra giọt nước ấy. Các bạn xem, giọt nước ấy có giống tôi không?
Mọi người cứ cãi nhau mãi, ai cũng nhận giọt nước ấy là của mình. Bác Mặt Trời chứng kiến câu chuyện từ nãy đến giờ liền cười to và nói:
- Giọt nước ấy là của tất cả chúng ta đấy! Khi bác chiếu những ta nắng ấm áp xuống thì giọt nước tan biến đi tạo thành mây, chị Gió đưa cô Mây đi khắp nơi, và cuối cùng giọt nước quay trở về nằm trên chiếc lá sen này.
                                                                        (Sưu tầm)

Cái hồ nhỏ

Trước mặt nhà Thỏ có một cái hồ nước trong veo. Sáng sáng Thỏ thường dậy sớm chạy quanh hồ. Khi chạy xong mấy vòng xung quanh hồ, Thỏ thường ngồi nghỉ trên ghế bên hồ và nói chuyện vui vẻ với các bạn Cá, Ếch, Tôm, Cua sống dưới hồ. Tình bạn của họ thật là thắm thiết.
Nhưng không hiểu tại sao, dạo này Thỏ ăn cái gì, Thỏ đều vứt bỏ xuống hồ. Dần dần, trên mặt hồ nổi lềnh bềnh đủ các thứ như: lá cà rốt, vỏ chuối, vỏ cam, giấy kẹo, túi ni-lông bọc bánh… và nước trong hồ không sạch như trước nữa và bắt đầu chuyển sang màu đen và bốc mùi hôi thối.
Thấy vậy, Cá dưới hồ không chịu nổi nhảy lên khỏi mặt nước nói:
- Bạn Thỏ ơi, bạn làm bẩn hết nhà tớ rồi! Các bạn tớ không thể bơi đi chơi được.
Ếch ngồi trên lá sen buồn rầu kêu: “Ộp! Ộp! Ộp!”
Thỏ ơi, nước bẩn thế này làm sao tớ xuống hồ tắm được. Người tớ bẩn lắm rồi!
Tôm bò lên bờ khua lung tung các càng tôm và nói giọng khẩn khỏan:
- Thỏ ơi, vợ tôi sắp sửa đẻ trứng rồi. Nước bẩn thế này thì các quả trứng của tớ hỏng mất.
Tất cả những lời nói đó của các bạn. thỏ không hề để ý tới, Thỏ vẫn tiếp tục ném rác bẩn xuống hồ. Từ đó các con vật dưới nước không nói chuyện với Thỏ nữa.
Bỗng một hôm Thỏ bị trượt chân rơi xuống hồ. May được bác Lợn đi qua kéo lên. Thỏ thoát chết, nhưng tòan thân Thỏ bị ướt và có mùi hôi thối. Ai đi ngang qua cũng phải bịt mũi, Thỏ xấu hổ vô cùng, Thỏ chạy nhanh về nhà tắm rửa sạch sẽ. Tắm xong, Thỏ liền vội vàng đi ra hồ vớt hết rác lên và nói với các bạn:
- Tôi biết lỗi rồi! Các bạn đừng giận tôi nữa nhé!
Cá, ếch, cua…reo lên vui sướng và tình bạn của họ trở lại như xưa.

Qủa Bí và mùa hè

Quả bí xanh còn gọi là bí đao, bí phấn...Hoa bí có màu vàng còn quả thì có vỏ dày, màu xanh xanh. Chỉ khoảng hai tháng tuổi là bí có thể rời nhà mình đến chơi nhà bé rồi. Khi gọt bỏ lớp áo xanh và bỏ ruột đi có thể dùng nấu canh. Người ta còn làm cả mức bí và nước bí nữa.Bé được uống nước bí bao giờ chưa? Mát lắm. Mùa hè nếu bé được ăn món canh bí nấu với tôm do mẹ nấu thì ngon lắm đấy.            

                                                                        (Sưu tầm)

Chủ đề tháng 04: Quê hương đất nước

Ba người bạn

Chim sẻ, Ếch và Cào Cào là ba người bạn thân. Một hôm cả ba đang nhảy nhót vui chơi thì gặp một cái ao to. Chim sẻ nói:
- Tôi không thể nhảy qua cái ao nào này được. Tôi phải bay qua nó và đợi các bạn ở bên kia ao nhé.
Ếch phàn nàn:
- Tôi không nhìn thấy lá cây sung nào trên mặt ao. Do đó tôi không thể nhảy qua ao được, tôi chỉ còn cách bơi qua ao thôi.
Cào Cào bình tĩnh nói với hai người bạn rằng:
- Tôi không thể nhảy hoặc bay qua ao được và cũng không biết bơi. Nhưng nếu cả ba chúng ta cùng hợp sức lại thì cả ba chúng ta đều sang được bờ bên kia.
Cả chim sẻ và ếch đều hỏi:
- Bằng cách nào hả bạn Cào Cào?
- Trước hết bạn chim sẻ bay lên cây mang về đây một chiếc lá to. Tôi ngồi trên chiếc lá to, còn bạn ếch bơi và đẩy chiếc lá đó qua ao.
Khi cả ba sang được đến bên kia bờ ao, chim sẻ hỏi:
- Này bạn Cào Cào, tôi có công mang chiếc lá về và bạn Ếch có công đẩy chiếc lá đó qua ao. Còn bạn có công gì?
Cào Cào vui vẻ trả lời:
- Tôi nghĩ ra kế hoạch qua ao và kế hoạch đó giúp đưa cả ba chúng ta sang được bờ bên này. Bạn có đồng ý như vậy không? Và bây giờ chúng ta lại cùng nhau vui chơi được rồi.
Chim sẻ, Ếch đều nhảy lên mừng rỡ tán thành. Thế là cả ba cùng nhau nhảy múa tiếp tục cuộc vui chơi của mình.

Chim sẻ, Ếch và Cào Cào là ba người bạn thân. Một hôm cả ba đang nhảy nhót vui chơi thì gặp một cái ao to. Chim sẻ nói:
- Tôi không thể nhảy qua cái ao nào này được. Tôi phải bay qua nó và đợi các bạn ở bên kia ao nhé.
Ếch phàn nàn:
 Tôi không nhìn thấy lá cây sung nào trên mặt ao. Do đó tôi không thể nhảy qua ao được, tôi chỉ còn cách bơi qua ao thôi.
Cào Cào bình tĩnh nói với hai người bạn rằng:
- Tôi không thể nhảy hoặc bay qua ao được và cũng không biết bơi. Nhưng nếu cả ba chúng ta cùng hợp sức lại thì cả ba chúng ta đều sang được bờ bên kia.
Cả chim sẻ và ếch đều hỏi:
- Bằng cách nào hả bạn Cào Cào?
- Trước hết bạn chim sẻ bay lên cây mang về đây một chiếc lá to. Tôi ngồi trên chiếc lá to, còn bạn ếch bơi và đẩy chiếc lá đó qua ao.
Khi cả ba sang được đến bên kia bờ ao, chim sẻ hỏi:
- Này bạn Cào Cào, tôi có công mang chiếc lá về và bạn Ếch có công đẩy chiếc lá đó qua ao. Còn bạn có công gì?
Cào Cào vui vẻ trả lời:
- Tôi nghĩ ra kế hoạch qua ao và kế hoạch đó giúp đưa cả ba chúng ta sang được bờ bên này. Bạn có đồng ý như vậy không? Và bây giờ chúng ta lại cùng nhau vui chơi được rồi.
Chim sẻ, Ếch đều nhảy lên mừng rỡ tán thành. Thế là cả ba cùng nhau nhảy múa tiếp tục cuộc vui chơi của mình.

Gọi Mẹ

Tại sao những con chim non lại cứ kêu chiêm chiếp như thế? Chúng gọi mẹ đấy. Khi chim mẹ bay đi kiếm mồi nuôi con, chim non nằm trong tổ vắng hơi ấm của mẹ nên cảm thấy lạnh, rét và ngót bụng, thế là chim con kêu lên, trước nhỏ sau to dần: "Ri...ri…ri…nhiếp…nhiếp…chiu…chiu…”. Kỳ lạ, từ nơi xa, rất xa…Chim mẹ đã nghe thấy chim con kêu và vội bay về với con mồi ngậm ở mỏ để mớm cho con. Gà mẹ cũng thế. Đang dẫn cả đàn con đi nhặt, bới thức ăn, thế mà có chú gà lạc đàn tận đẩu tận đâu “ Nhiếc…nhiếc…chiếp…chiếp…” là Gà mẹ nghển cổ, ngó ngó nghiêng nghiêng rồi tao tác chạy tới. Nghé con mãi tung tăng, lúc dừng chân trước ngước trông sau, thấy chỉ có mỗi một mình mình, thế là hếch mũi lên: “Ọ…nghé ọ…ọ…ọ”. Trâu mẹ vểnh tai ngoắt sừng lại, ngẩng cao đầu cất tiếng đáp: ‘Ọ.. ọ…”. Mẹ ở đaằng kia, nghé quýnh cẳng chạy tới. Bê con cũng thế, vừa xa xa mẹ đã : “ Mê..mê…”. Bò mẹ vội vàng: “Ò bò…ò”. Không sợ bị lạc nữa. Chẳng phải chỉ loài vật mà con người cũng thế. Đang ngủ, giật mình, bé choàng mếu: “ Mẹ ơi,,,!”. Chẳng phải em bé, mà đã lớn rồi bị vấp đau, ngã lăn quay cũng kêu lên: “ Mẹ ơi!...”. Kỳ lạ mẹ đang ở nhà hay đang làm gì, hoặc đang ở xa cũng giật mình vào lúc con gọi. Con gọi mẹ nghe thấy. Mẹ gọi, con có nghe không?
                                                                            (Phong Thu kể)

Gió và Mặt trời

Gió và Mặt Trời tranh cãi nhau kịch liệt. Gió cho rằng mình mạnh mẽ hơn nhưng mặt trời không đồng ý.
- Tớ có thể thổi đổ cây, lật tung các mái nhà. –Gió nói giọng đầy tự hào.
- Nhưng tớ đem sự ấm áp đến với mọi người và giúp cho cây lớn mau.

- Mặt Trời phản đối.
- Tớ vẫn nghĩ tớ mạnh mẽ hơn cậu! – Gió khăng khăng
Đúng lúc đó có một vị khách đi ngang qua đường. Gió chợt nảy ra ý nghĩ:
- Nếu tớ làm cho ông ta cởi quần áo ra thì cậu phải công nhận rằng tớ mạnh mẽ hơn cậu. Và nếu như cậu làm được điều đó thì tớ sẽ công nhận cậu mạnh mẽ hơn tớ. Đồng ý không?
- Mặt trời vui vẻ nói: Đồng ý!
Mặt Trời nấp sau đám mây. Gió bắt đầu ra sức thổi.
Người khách cảm thấy lạnh bởi gió thổi mạnh mỗi lúc một mạnh hơn. Nhưng người khách không cởi quần áo mà thậm chí còn mặc thêm mộtchiếc áo khoác mỏng. Cuối cùng thì Gió cũng mệt nhoài và ngừng thổi. Mặt Trời cười to và nói:
- Bây giờ đến lượt tớ nhé!
Mặt Trời đẩy mây ra và bắt đầu chiếu sáng. Ánh nắng mỗi lúc càng rực rỡ và trở nên gay gắt. Người khách bắt đầu cảm thấy nóng và ông ta vừa cởi chiếc áo khóac vừa than phiền:
- Thời tiết hôm nay thật là lạ. Mới có gió lạnh mà đã nóng được ngay.
Mỗi lúc người khách càng cảm thấy nóng hơn. Ông ta cởi quần áo từng cái một: Đầu tiên là cái áo len, rồi đến áo sơ mi, mũ rồi ủng. Khi đi qua con sông, ông ta cởi bỏ hết quần áo và nhảy xuống sông tắm.
Mặt Trời cười hạnh phúc với chiến thắng của mình. Còn Gió thì phải công nhận Mặt Trời mạnh mẽ và thông minh hơn mình.

Chủ đề tháng 02: Động vật

Có một bầy Hưu

Có một bầy hươu đang gặm cỏ bên một dòng suối trong vắt. Chú hươu nào cũng có đôi mắt to tròn, đen nháy và khóac bộ lông màu vàng hoặc màu nâu mịn như nhung, điểm những dấu hoa trắng.
Bầy hươu đang gặm cỏ thì bỗng có một chú hươu bé nhỏ đi tới. Chú bước tập tễnh trông thật vất vã, một chân của chú bị đau, bộ lông xơ xác đầy những vết bùn đất. Chắc là chú ta bị ngã rất đau.
Chú hươu nói:
- Các bạn ơi! Cho tôi đi ăn cùng với nhé!
Các chú hươu khác nghe thấy vậy đua nhau mời:
- Bạn lại đây, lại đây ăn cùng với chúng tôi!
Rồi các chú hươu đứng vươn hai chân trước một tảng đá, lấy gạc cắt rụng mấy cái chồi nói:
- Bạn ăn đi! Rồi chúng tôi lấy thêm cho bạn mấy chiếc búp nữa thật ngon!
Chú hươu bị đau chân ăn rất ngon lành và cảm động nhìn các bạn hươu.
Đúng lúc ấy, một bác hươu già từ trong rừng đi tới. Thấy bầy hươu con giúp bạn, bác hươu già hài lòng lắm. Bác khen:
- Các cháu ngoan lắm!
Còn bầy hươu con rất vui vì đã làm một việc tốt giúp bạn.
                                                                                      (Vũ Hùng)

Bác Voi tốt bụng

 Một buổi sáng mùa xuân, trăm hoa khoe sắc, gà con vui vẻ gọi vịt con ra vườn chơi.
Gà con rủ vịt con bắt sâu bọ, côn trùng có hại cho cây cối. Nhờ có mỏ nhọn nên gà con bắt sâu rất dễ dàng. Nhưng vịt con không có mỏ nhọn nên không thể nào bắt sâu được. Thấy thế gà con vội chạy tới giúp vịt.
Bỗng một chú voi con xuất hiện, chú dùng vòi khều con sâu đưa cho vịt con. Vịt và gà con cùng cảm ơn chú voi. Vịt và gà con lại rủ nhau ra ao chơi. Chân vịt con có màng nên vịt bơi lội rất giỏi, còn gà con vô ý nên bị ngã xuống ao, vì không biết bơi nên gà con bị ướt sũng nước, lạnh đến phát run. May quá, chú voi lại đi tới. Chú cứu gà con lên, chú còn đùa nghịch dùng vòi phun đầy nước vào gà con và vịt con. Gà và vịt cười vang bỏ chạy, còn lũ ruồi đậu trên lưng chú voi cũng phải hốt hoảng bay đi. Sau đó voi dùng kèn thổi acmônica. Chú thổi hay đến nổi gà con và vịt non đang chơi vui cũng phải chạy đến, những chú chim trên cành cây cũng ngừng hót để lắng nghe những âm thanh tuyệt vời mà voi thổi.
Gà và vịt con rất yêu chú voi tốt bụng. Chúng thích vui đùa và nhảy vào nằm trong lòng chú voi. Chúng cảm thấy ấm áp và hết sức an toàn.
                                                                                 (Sưu tầm)

 Rùa con tìm nhà

Có một chú rùa con, vừa mới nở được mấy ngày đã vội vàng đi tìm nhà của mình. Thấy tổ ong trên cây, tưởng đó là nhà của mình, Rùa Con vươn cổ lên hỏi: "Có phải nhà của tôi đây không?". Nhưng đàn ong bay túa ra làm Rùa Con sợ quá, thụt cổ vào nằm im như chết. Sau đó Rùa bò tới chân một bức tường. Thấy hang chuột, Rùa Con định chui vào thì một chú chuột ngăn lại: "Đây là nhà của chúng tôi. Không phải nhà của bạn đâu, Rùa ạ". Trông thấy dòng sông nhỏ, Rùa nghĩ: "Có lẽ nhà mình ở dưới nước". Thế là Rùa nhảy xuống sông. Bơi được một quãng ngắn, Rùa con đã mệt đứt cả hơi, đành bò lên bờ. Gặp ốc sên, Rùa lại hỏi: "Bạn có biết nhà tớ ở đâu không?" Ốc sên trả lời: "Ôi! Bạn hãy nhìn tớ đây rồi hãy nhìn lại lưng mình mà xem". Bấy giờ Rùa con mới quay đầu nhìn lại cái mai của mình. Rồi vừa tủm tỉm cười vừa nói với ốc sên: "Cảm ơn bạn nhé! Nhờ có bạn mà tớ đã tìm được nhà của mình rồi".
Nào, các cháu hãy thử nghĩ xem nhà của rùa con ở đâu?
                                                                  (Theo lời kể của Thanh Mai)

Ba con Gấu 

Một hôm, cô bé Tóc Vàng đi vào rừng dạo chơi: Bỗng nhiên trời đỗ cơn mưa cô vội vàng tìm chỗ trú. Cô chạy vào một ngôi nhà nhỏ và nhìn thấy trên bàn có ba cái bát: một cái nhỏ, một cái vừa và một cái to.
Cô ngồi xuống và ăn thức ăn để trong ba cái bát và tự nhủ: “ Ngon tuyệt!”. Cô nhìn xung quanh và nhìn thấy ba cái giường, một cái nhỏ, một cái vừa và một cái to. Cô reo lên sung sướng: “Ôi! Những cái giường mới ấm áp làm sao!”. Cô chọn cái giường lớn nhất để ngủ.
Một lát sau, Gấu bố, Gấu mẹ và Gấu con về đến nhà. Vừa bước vào nhà, Gấu bố giận giữ gầm lên:
- Có ai đã đến đây thế này?
Khi thấy các bát đều hết sạch thức ăn, Gấu mẹ kêu lên:
- Ai đã ăn hết thức ăn của chúng ta rồi?
Nghe tiếng ồn, cô bé Tóc Vàng choàng tỉnh dậy và kể lại cho gia đìng Gấu biết vì sao cô lại ở trong ngôi nhà này. Nghe xong Gấu Bố, Gấu Mẹ vá Gấu Con mĩm cười và đưa cô về nhà
Từ hôm ấy cô bé Tóc Vàng trở thành người bạn thân thiết của gia đình Gấu. nghĩ xem nhà của rùa con ở đâu?
                                                                  (Theo lời kể của Thanh Mai) 

Chủ đề tháng 03: Phương tiện và luật lệ giao thông

 

Xe Lu và xe Ca

Có một chiếc xe lu và một chiếc xe ca cùng đi trên một con đường. Xe lu dáng vẻ thô kệch, lăn từng bước chậm chạp, còn xe ca có bề ngoài gọn gàng, phóng nhanh vun vút. Thấy vậy xe ca chế nhạo xe lu:

- Xe lu ơi ! Cậu đi chậm như rùa ấy! Hãy xem tớ đây này!
Nói rồi, xe ca phóng vụt lên, bỏ xe lu ở lại đằng sau. Xe ca tưởng mình thế là giỏi lắm.
Nhưng tới một quãng đường bị hỏng và lầy lội, xe ca không thể đi qua được, đành phải đổ lại. Người ta đổ đá cuội xuống chỗ lầy lội. Bấy giờ xe lu mới tiến lên, đi lên đống đá và lăn qua lăn lại nhiều lần. Chẳng mấy chốc, mặt đường trở nên bằng phẳng. Nhờ vậy mà xe ca mới có thể đi qua được.
Xe ca đã hiểu rằng tuy xe lu đi chậm chạp, dáng vẻ lù lù, thô kệch nhưng xe lu làm cho những con đường bằng phẳng để cho các xe khác đi lại dễ dàng. Từ đấy xe ca không bao giờ chế giễu xe lu nữa.
(Phong Thu)

Một phen sợ hãi

Mẹ bảo:
- Hôm nay là chủ nhật, mẹ cho hai con đi chơi phố. Đường phố đông người, xe đi lại tấp nập. Các con nhớ đi trên vỉa hè phía tay phải. Khi qua ngã tư đường, thấy đèn đỏ, các con nhớ dừng lại, đèn xanh bật lên, các con mới được qua đường.
Cún Anh và Cún Em cùng nhìn mẹ đáp:
- Vâng ạ.
Ra đến đường phố, Cún Em cứ tung tăng chạy trước, lúc nghiêng vào chỗ nọ, lúc ngó chỗ kia. Trong chốc lát, Cún Em đã quên ngay lời mẹ dặn và nó ngang nhiên đi giữa lòng đường.
Cún Anh ngoan ngoãn đi sát lề đường phía bên phải. Thấy Cún Em đi giữa lòng đường. Cún Anh lo lắng gọi:
- Cún Em ơi! Mẹ dặn chúng mình đi sát lề đường bên phải kia mà, sao em lại đi giữa lòng đường thế kia?
Nghe tiếng Cún Anh gọi, Cún Em ngẫng lên nhìn theo anh và định chạy vào lề đường. Bỗng một chiếc tắc xi lướt tới. Thấy Cún Em bất ngờ lao ra, chiếc xe phanh kít lại. Cún Em thốt lên:
- Chao ôi, nhiều xe quá! Làm sao àm vào được bây giờ?
Nó ân hận vì đã không nghe lời mẹ. Nó kêu to:
- Anh ơi, cứu em với!
Một chú cảnh sát giao thông từ đâu đi tới dắt Cún em lên vỉa hè rồi căn dặn:
- Cháu nhớ phải đi trên vỉa hè, lúc đi qua ngã tư đường phố, thấy đèn đỏ cháu nhớ dừng lại để tránh xảy ra tai nạn đáng tiếc.
Cún Em đứng khoanh tay trước ngực, giọng rung rung nói:
- Thưa chú vâng ạ.
Cún Anh và Cún Em lại dắt tay nhau đi trên vỉa hè. Cún Anh nói với Cún Em:
Thật là một phen hú vía!
(Phạm Minh Thư (Lai Châu))

Cái hố bên đường

Có một bầy thú nhỏ sống cùng nhau trong khu rừng nọ. Ngày ngày chúng thường đi trên một con đường nhỏ rồi băng qua một ngã tư có chốt đèn giao thông để tới trường. Và cũng đi trên con đường đó, cha mẹ chúng sẽ đi tới chợ để mua đồ ăn hoặc đến nơi làm việc.
Sáng nay, Thỏ con dậy sớm, nó muốn đến trường ngay để có thời gian ôn lại bàitrước khi cô giáo tới. Thỏ con khoác cặp sách trên vai, leo lên xe, vừa đạp xe chậm rãi vừa ngắm nhìn trời mầy và hát véo von. Chợt nó nhìn xuống đường và hét toáng lên:
- Ối…ối…
Thì ra nó nhìn thấy cái hố to tướng ở ngay giữa đường! Thỏ con dừng lại và tìm cách đi vòng qua để tránh. Rồi Thỏ con đã tới trường thật sớm mà không bị lăn xuống hố đâu nhé!
Một lát sau, cô mèo Mướp xách giỏ đi chợ. Buổi sáng trong lành, mát mẻ quá nên cô mèo 
Mướp cũng vừa đạp xe chầm chậm và lẩm bẩm hát: “ meo, meo, meo…Meo, meo, meo…”Bổng: “Ừm!...” thế là cả cô Mèo mướp cùng cái giỏ đi chợ và xe lọt ngay xuống hố.Hốt hoảng cô mèo Mướp kêu thất thanh:
- Meo! Meo…Cứu tôi với nào…Meo, meo…
Từ đằng xa, một bác Hươu cao cổ đang đi bộ thể dục trên lề đường. Nghe tiếng kêu của cô mèo Mướp, bác Hươu vội vàng lao tới. Vươn cái cỏ dài xuống hố, bác Hươu nhẹ nhàng đưa được cả cô mèo và chiếc xe đạp của cô ấy lên khỏi mặt đất. May mà cô Mèo chỉ bị sây sước nhẹ thôi vì cô ấy đi xe chậm chứ không phóng nhanh như một số người khác.
- Cám ơn anh Hươu cao cổ! May cho tôi quá…! – Cô Mèo Mướp nói với bác Hươu.
- Không có chi mà, không có chi mà…! Cô không bị đau đớn gì là tốt rồi. Có điều, mình phải làm gì để giúp cho những người đi sau không bị lăn xuống hố chứ?
Bàn với nhau một lúc, cô Mèo Mướp và bác Hươu  đã quyết định: trước tiên bác Hươu sẽ vươn cổ bứt một cành cây lớn để cắm ngay trước cái hố báo cho mọi người biết mà tránh khi đi tới đoạn đường này. Sau đó, cô Mèo cùng bác Hươu sẽ về nhà rủ mọi người trong khu rừng mang cuốc xẻng ra san lấp cho cái hố không còn nữa.
Buổi chiều, đi học về Thỏ con hết sức cảnh giác. Từ xa, nó đã cố nhớ xem cái hố nằm ở khúc đường nào để lái xe vòng qua mà tránh. Nhưng lạ chưa, Thỏ con không còn tin vào mắt mình nữa. “ Cái hố to tướng” trên đường buổi sáng không thấy đâu cả!..Suốt dọc đường về nhà, Thỏ con đã suy nghĩ và khi hiểu ra mọi chuyện, nó dường như rất ân hận.
Các bé có biết, Thỏ con ân hận về chuyện gì không?
(Thái Hà)

Chủ đề tháng 01: Tết và Mùa xuân

Chiếc áo mùa Xuân

 Vào những ngày mùa đông lạnh cóng, tuyết rơi trắng xóa, cả Thỏ mẹ và Thỏ con đều khoác trên mình bộ áo da trắng tinh.

Sang xuân, chú Thỏ con vẫn mặc chiếc áo da trắng. Trong rừng, cô Gà Gô đã thay một bộ áo hoa rất đẹp bởi mùa xuân, cánh đồng đầy ắp hoa đỏ lá xanh, còn vào mùa đông, tuyết phủ trắng thì phải mặc áo trắng, như thế sẽ dễ ẩn nấp hơn!
Đến bên hồ, một anh bạn Nhái Bén vừa mới thức dậy, toàn thân tỏa ánh xanh như cây cỏ. Ngay cả những anh Châu Chấu cũng thay áo mùa xuân mới: Anh thích nhảy trên bãi cỏ thì mặc áo xanh, còn anh thích nhảy trên bãi đất lại mặc áo nâu. Nhìn thấy Thỏ con. Châu Chấu cười giễu:
- Ha ha! Mùa xuân mà vẫn mặc áo da trắng cơ à? Đúng là đồ Thỏ ngốc nghếch!
Thỏ con xấu hổ quá, chạy thẳng một mạch về nhà, nằng nặc đòi mẹ phải thay quần áo cho, Thỏ mẹ cười và nói:
- Con thử soi gương xem nào.
Và thật kỳ lạ khi trong gương, chú thấy mình đã mọc rất nhiều lông màu xám. Thỏ sung sướng reo lên:
- A! thấy rồi, con đã mặc quần áo mùa xuân mẹ ạ!
Mấy ngày sau, hai mẹ con nhà Thỏ đã thay hết lông và mặc bộ quần áo mùa xuân mới.

Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con đến gởi bác gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con.
    Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun để ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước. Vịt con lạch bạch theo sau. Thấy Vịt con chậm chạp, Gà con tỏ ra không thích lắm. Ra tới vườn, Gà con lấy hai chân bới đất tìm giun. Ngón chân của Vịt có màng không bới đất được. Vịt con cứ lạch bạch khiến đất bị nén xuống. Gà con không tài nào tìm giun được. Gà con tức quá nói với Vịt con:
-Bạn chẳng biết bới gì cả, bạn đi chỗ khác chơi để tôi bới một mình vậy.
    Vịt con thấy Gà con la mình cũng buồn, liền bỏ ra ao tìm tép ăn. Một con Cáo mắt xanh, đuôi dài nấp trong bụi rậm, thấy Gà con đi tìm mồi một mình định nhảy ra vồ. Gà con sợ quá vội ba chân bốn cẳng chạy ra bờ ao. Gà con vừa chạy vừa kêu : “Chiếp, chiếp, chiếp !”.
    Vịt con đang lặn ngụp tìm tép, nghe tiếng bạn gọi vội lướt nhanh vào bờ kịp cõng bạn ra xa. Cáo chạy tới bờ đã thấy Gà và Vịt đang ở gần ao sâu. Chờ mãi không được, Cáo liếm mép và bỏ đi. Nhờ Vịt có đôi chân như mái chèo bơi rất nhanh mà Gà con thoát chết... Lúc này Gà con mới thấy việc mình đuổi Vịt con là không tốt, và xin lỗi bạn. Vịt con không giận mà còn mò tép cho gà con ăn.
    Từ đấy mỗi khi Vịt con đến chơi. Gà con mừng tíu tít đi tìm giun cho Vịt con ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau. Hai bạn gà và Vịt rất quý mến nhau.

                                                                                       (Thu Thủy sưu tầm)
2844104
Truy cập trong tuần:
1671

We have 10 guests and no members online